Mỗi lần chúng ta nói những câu giống nhau, nó làm cho thói quen ngày càng sâu sắc hơn trong mọi chuyện của chúng ta.Khi bạn gặp một người nào đó lần đầu, bạn chẳng biết gì về anh ta.Một nhân vật nổi tiếng đang ở thăm thị trấn của bạn ư? Một cậu bé nhà quê đã đạt giải ba trong cuộc thi viết chính tả của bang ư? Thế còn lễ khai trương bảo tàng mới về những chiếc nắp chai bia thế kỷ XX thì sao?Đây là mẹo để không bị rơi vào hai sự việc đáng xấu hổ trên.Mặc dù công nghệ đã tiến nhanh hơn tốc độ mạch vi xử lý, ngày nay, bạn vẫn đặt tên của những người nhận chính thức vào trường CC thay cho đồng gửi và tên của nhưng người nhận không chính thức trong trường BCC thay cho đồng gửi ẩn địa chỉ.Có những đôi mắt màu ngọc bích, màu xanh nhạt và màu xanh dương.Bạn đặt tờ giấy vào một chiếc máy chữ với mặt đen xì quay về phía bạn.Gửi e-mail hay gọi điện thoại nhỉ? Gọi điện hay gửi e-mail nhỉ? Làm thế nào đây?Mẹo nhỏ này không chỉ áp dụng với những vị khách không mong muốn.Tuy nhiên, nó thể hiện một vấn đề khác.
