Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Lẽ nhân quả bao bọc vũ trụ.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.Tôi tin rằng dùng bảy giờ rưỡi đó một cách đầy đủ, thì đời sống trong tuần sẽ sinh động lên, hăng hái lên, và bạn sẽ ham thích cả những công việc chán nản, tầm thường nhất.Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.Ai đã thấm nhuần các luật tiến hóa, hiểu rằng nhân luôn luôn sinh ra quả, tất sẽ coi biển là một nguyên tố mà hồi xưa là hơi nước, có lúc đã sôi lên và nhất định sẽ có lúc đông lại thành nước đá.Nếu bạn tưởng rằng cứ lấy giấy bút lập một thời dụng biểu tài tình là đạt được lý tưởng, thì thà bỏ phất hy vọng đó đi còn hơn.
