Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi.Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn.Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình.Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi.- Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra.Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó.Tôi cứ tà tà gạt chân chống.Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn.