Ông thân ông làm thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm.Châm ngôn của ông là: "Đừng xét người, nếu ta không muốn người xét lại ta".Ông nhất định đi đường khác và bắt đầu nghiên cứu nghệ thuật dẫn dụ người.Biết đâu một ngày kia ta chẳng lâm ở trong trường hợp ông Straub, xin người chủ nhà tham lam của ông hạ tiền mướn nhà của ông xuống.Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh ngọn lửa trại, tôi lại gần nói: "Vui không các em?.Cho nên tôi nói rằng những chi tiết mà ông ấy không chịu cho biết, không cần thiết gì hết.2- Một nụ cười không làm nghèo người phát nó nhưng làm giàu người nhận nó.Nếu tôi không biết cách kiếm những thị hiếu và những cái ông ấy mê nhất thì bây giờ chắc vẫn còn phải năn nỉ ông ấy mua giúp cho nữa".Câu chuyện đó, ba chục năm sau, nghĩa là mới đây, bác sĩ A.Thì ông phải im liền.
