Có nhiều người viện lý là ưa mỹ thuật, thưởng thức cái đẹp thiên nhiên mà tạo hóa ban cho con người.Nhục tình xô đẩy họ đến nhục lạc.Một chấm, một phết, một lời nói khi vô tình, họ cho là hữu ý gợi tình, ngụ ý gieo duyên.Đối với họ không có gì bi quan.Ơû mỗi dân tộc, miền xứ có lối sinh hoạt khác.Họ giả bộ nói rằng không muốn nói nhưng kỳ thực đã nói sạch sành sanh cả những điều phạm đức công bằng và bác ái.Nhà giáo chỉ thuyết ngoài da họ.Chị mượn làm việc nặng, họ làm với tấm lòng vô vị lợi.đã chê mắng tôi là gàn dỡ, quê mùa không biết tán tỉnh, không biết làm cho đời mình hết cô đơn.Trong khoảng 13 đến 25, đầu thêm sức nặng và các bộ phận được gân guốc hơn.
