Chẳng cần gì nữa cả.Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả.Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ.Được một lúc thì có người kéo chăn khỏi người bạn.Tôi thì cất lại trong đầu.Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện.Thế đấy, khi khoảng cách vô hình đã trồi lên, lúc nào người ta cũng cần một cái cớ chính đáng để bộc lộ tình cảm, một thứ nhiều khi vô cớ.Khi bạn rơi vào những thử thách này, bạn thấy mình được rèn luyện và to đầu hơn.Nhưng trong đời sống thì tôi dễ phức tạp hoá vấn đề.Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân.
