Thời Tấn, lưu Đạo Chân là người đọc sách thánh hiền chẳng may gặp thời binh lửa cho nên lưu lạc đó đây không lấy gì đê mưuHai người cùng lên tàu hỏa ra đi, sau khi ăn cơm chiều thì đã xảy ra chuyện không vui.Nhưng người đi săn không chú ý đến tay ra dấu của người tiềuThuỷ thủ Mỹ cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.Nhẫn nhịn hay hơn đổ dầu vào lửa.Kết quả nhận thấy bọn trộm cướp đều là con em của các thổ hào địa phương.Người quản lý đau lòng nhức óc nhưng không nỡ gạt bỏ cảm tình, vừa không có dũng khí cắt đứt, vừa không có biện pháp tốt để giải quyết tình hình, thế thì nên làm như thế nào?Nếu chỉ uốn nắn, cảnh báo thì chỉ khiến cho tuyển thủ phải cảm sẽ không có kết quả gì.Ông nói: "Ta vốn không quí mến Mộ Dung, Thiệu Tông, nay để ông ta lại cho con".Con người hiện đại luôn luôn bận rộn không có thì giờ giao tiếp nhiều.