Tôi phải làm gì? Một danh sách dày đặc câu hỏi đành xếp xó.Anh dẫn chương trình.Một bộ vest lịch lãm, một mái tóc gọn gàng, một vẻ mặt tươi tỉnh… Tất cả đều được phản ánh trung thực trên màn hình vì ống kính quay phim thì không biết nói dối.Nếu ít có dịp trò chuyện với họ thì hãy tìm đến những người lớn tuổi khác.Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài.Một ánh nhìn đôi khi cũng chạm tới trái tim… như chơi! Bởi thế, bạn ạ, đừng bao giờ lãng phí quên đi cái cửa sổ này khi đang trò chuyện.Tâm lý mà, ai lại không thích nói (thậm chí nói say sưa) về những điều mà mình quan tâm đến.Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators).Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau.Nhưng rồi Don cố thuyết phục.