Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?.Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột!Yếu tố này tối quan trọng và cần thiết.Theo bạn thì ba người còn lại ở bên dưới sẽ làm gì? Có nên kéo anh vừa cao vừa mập rơi xuống lại để lỗ thông thoáng khí hay không? Liệu bọn họ có đánh nhau để giành phần thoát hiểm trước không? Và nếu là một trong số họ thì bạn sẽ thoát hiểm bằng cách nào?Và tôi sẽ cố gắng làm hết mình, thật chí còn thích thú nữa chứ sao.Không nên dò hỏi quá cặn kẽ, chất vấn người ta đến đường cùng như thể họ đang phải trải qua một kỳ thi vấn đáp vậy.Tôi sẽ không nói về truyền hình và tôi cũng sẽ không nói về thu nhập của các ngành thể thao này nọ.Điều quan trọng là phải tìm tòi và phát huy một phong cách nói cho riêng mình.Harvey cũng đồng ý về tầm quan trọng của sự lắng nghe.Phong cách này sẽ làm cho những người phỏng vấn cảm thấy thích thú.