Đời bao nhiêu cảnh để đời.Ông anh hỏi ở đây bao lâu cũng được à.Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.Không gian không quá rộng nhưng mọi vật được sắp xếp khiến người vào không cảm thấy gò bó.Dùng hay không dùng thì có sao.Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ.Cảm thấy khỏe hơn một chút.Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời.Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.
